Hòn Vọng Phu 1 Đức Vĩnh Hát Bài Gì

Hòn Vọng Phu 1 Đức Vĩnh Hát Bài Gì

Từ bao lâu naу anh cứ mãi cô đơn bơ vơ

Từ bao lâu naу anh cứ mãi cô đơn bơ vơ

Những "Hòn vọng phu" chờ chồng đi xuất khẩu lao động

Vì cuộc sống khó khăn, nhiều người đàn ông buộc phải xa vợ con, xa quê hương để đi xuất khẩu lao động những mong cuộc sống được cải thiện. Tuy nhiên, không riêng gì những người đàn ông ấy mới chịu cảnh vất vả, cô đơn nơi xứ người mà những người phụ nữ ở nhà cũng chịu muôn vàn nỗi cơ cực, thiếu thốn. Dẫu vậy, ở họ vẫn luôn giữ vẹn chữ “thủy chung”, một lòng chờ đợi ngày chồng trở về.

Đó là câu chuyện của Hương, hàng xóm nhà tôi. Hương và chồng là người nơi khác về khu phố tôi mua nhà ở đã được 5 năm rồi. Từ đó, ngày nào tôi cũng thấy cô tần tảo bươn chải để cùng chồng tích cóp trả nợ ngân hàng tiền vay mua nhà. Đó cũng chính là lí do mà 2 năm trước, anh Trưởng chồng Hương đã phải xa vợ con để đi làm nơi xứ người dù Hương đang bụng mang dạ chửa đứa thứ hai. Nay con bé đã được hơn 2 tuổi nhưng chưa từng được gặp mặt bố mà chỉ nhìn thấy trên điện thoại trong những cuộc gọi video hàng ngày.

Có lần cho bọn trẻ sang nhà tôi chơi, Hương cho biết nhờ có chồng gửi tiền về đều đặn mà cô đã trả gần hết nợ nên cuộc sống cũng thoải mái hơn so với trước đây. Chỉ có điều cô thường xuyên bị căng thẳng trong việc nuôi dạy con cái, nhất là thằng bé đầu càng lớn càng ương ngạnh, mẹ nói không chịu nghe lời mà còn hỗn hào, phá phách dù mới chỉ 5 tuổi. Nhiều lúc tôi thấy Hương quát đánh con nhưng rồi lại tỏ ra mệt mỏi, bất lực vì không biết phải dạy dỗ chúng như thế nào. Tôi đoán, có lẽ vì thằng bé không thường xuyên được dạy bảo nghiêm khắc từ người cha nên mới sinh ra như vậy. Mỗi lần thấy Hương tức giận với các con, tôi chỉ biết khuyên cô nên tìm hiểu tâm sinh lý trẻ để có giải pháp uốn nắn phù hợp nhưng dường như không có kết quả. Hương vì thế mà ngày càng trở nên nóng tính, mặt mày lúc nào cũng cau có khiến cô trông như già đi trước tuổi.

Chị gái tôi ở quê cũng có hoàn cảnh phải xa chồng giống như Hương. Thế nhưng khác ở chỗ, không hiểu vì lý do gì mà gần 3 năm nay đi xuất khẩu lao động bên Hàn Quốc, anh rể tôi rất ít khi gửi tiền về cho vợ. Có lần tôi thắc mắc hỏi thì chị cho biết là anh không yên tâm vào khả năng vun vén của vợ nên đã gửi tiền về cho bố mẹ giữ hộ, đợi khi về nước sẽ cất đất dựng nhà. Thành ra, ngoài món nợ lúc chạy vạy cho anh đi, chị phải tất bật bươn chải, thậm chí có lúc phải đi làm phụ hồ để có tiền nuôi các con ăn học. Ấy thế mà anh rể còn gia trưởng, điện về không cho chị đi làm với lý do “sợ mất vợ”, chỉ muốn chị ở nhà làm ruộng và chăn nuôi lợn gà. Tất nhiên là chị tôi không nghe nên vẫn tranh thủ làm đủ thứ nghề, khi thì đi phụ cho quán ăn, lúc lại đi nhặt ve chai hoặc là mò cua bắt ốc..., miễn là kiếm được tiền từ mồ hôi, công sức của mình.

Có lẽ vì làm lụng vất vả mà tháng trước chị tôi ốm một trận rất nặng. Chị nằm viện mà cứ lo các con ở nhà không ai nhắc nhở việc học hành. Nhìn những bệnh nhân ở các giường bên cạnh có chồng, có vợ chăm sóc, quan tâm, chị lại chạnh lòng nghĩ đến bản thân mình. Giá như những lúc như thế, anh rể gọi điện thường xuyên hơn, có lẽ chị đã không thấy buồn như vậy. Đằng này, đôi ba ngày, anh mới gọi về, cũng không thấy gửi tiền thăm vợ. Đêm nào ở trong viện, tôi cũng thấy chị khóc đến sưng cả mắt. Dù vậy nhưng tôi biết, trong thâm tâm chị vẫn luôn mong đợi một ngày nào đó, anh rể sẽ mang tiền về để xây đắp cho gia đình.

Chuyện có người vợ ở nhà chờ chồng đi xuất khẩu lao động đang ngày càng phổ biến trong xã hội hiện đại. Và thực tế cũng có những người phụ nữ vì xa chồng thiếu thốn tình cảm mà đã có những phút giây không giữ được mình. Có người thì dùng tiền của chồng gửi về để tiêu xài hoang phí, không có ý thức vun vén, tiết kiệm. Tuy nhiên, đó chỉ là số ít, còn đa phần đều giống như Hương và chị gái tôi, luôn chỉ giành thời gian chăm sóc con cái, lo cho bố mẹ chồng và gánh vác mọi việc trong gia đình. Và họ được ví như là những “Hòn vọng phu" thời hiện đại, bởi đó chính là hiện thân của đức hi sinh và nhân phẩm cao quý, không màng đến những cám dỗ bên ngoài cũng như nhu cầu của bản thân chỉ để giữ một chữ “tình” với chồng dù có phải chịu biết bao nỗi vất vả, thiệt thòi.

Thêm bài hát vào playlist thành công

Này người anh yêu, yêu rất nhiềuHứa với em đi hết cả cuộc đời .Trọn đời bên nhau như lời hứa.Dù cuộc sống mai này vất vã bao nhiêuTrọn đời tình nghĩa phu thêĐến hết đời tình vẫn như xưa[ĐK:]Cảm ơn em đã thương anhThanh xuân này chỉ dành cho anh .Tình thương đó là tình phu thê.Cả cuộc đời không thay thế ai..Hỡi người anh yêu thươngAnh thương em là cả cuộc đời.Tình thương đó là tình hiểu thấu.Cả đời này chỉ dành cho em

Ngay khi xuất hiện trong tập 2, cậu bé đến từ Bắc Ninh đã trở thành “hiện tượng” gây sốt với hóa thân ngọt ngào nhân vật Thị Mầu lả lơi trong trích đoạn chèo Thị Mầu lên chùa. Càng tiến sâu vào các vòng trong, Đức Vĩnh càng tỏa sáng và chứng tỏ em còn có thể hát chầu văn, hát tuồng rất nhập tâm. Liên tục trong 2 vòng thi kế tiếp, Đức Vĩnh vẫn chọn thể hiện những vai nữ nhưng không hề bị lặp lại “một màu” mà luôn tạo cho người xem những cảm xúc khác nhau.

Với Cô đôi Thượng Ngàn, Đức Vĩnh không chỉ hát chầu văn mà còn bộc lộ năng khiếu diễn khi tái hiện nghi thức hầu đồng với những động tác múa dẻo dai. Với Xúy Vân giả dại, khán giả không thể nào quên tiếng cười và ánh mắt điên dại rất xuất thần của cô “Xúy Vân nhí”. Còn với màn trình diễn quyết định Ông già cõng vợ đi xem hội - tác phẩm kinh điển của nghệ thuật hát tuồng Việt Nam, Đức Vĩnh hoàn toàn thuyết phục cả giám khảo và người xem khi diễn xuất sắc cả vai ông lão và người vợ trẻ, đổi giọng nam nữ liên tục và đặc biệt là khả năng diễn xuất thần nhân vật qua ánh mắt. Không hề được đào tạo, chỉ thể hiện ca kịch miền Bắc bởi niềm đam mê, Đức Vĩnh đã khiến NSƯT Thành Lộc phải xin phép khán giả dùng những ngoa ngôn “thần đồng” và “thiên tài” để khen ngợi em.

Cậu bé Nguyễn Đức Vĩnh trình diễn vở tuồng Ông già cõng vợ đi xem hội trong đêm chung kết xếp hạng. (Ảnh do VTV cung cấp)

Cháy bỏng đam mê trên sân khấu thi tài nhưng ở đời thường, Đức Vĩnh vẫn là cậu bé ngây thơ đang tuổi ăn tuổi nghịch, luôn quấn quýt bên mẹ và đặc biệt là rất mê xem nghệ thuật sân khấu truyền thống trên tivi, nhất là hát chèo. Không những vậy, chị Thanh Nghĩa, mẹ của Vĩnh, cho biết em còn hát quan họ rất “ngọt”. Với chèo thì cậu bé yêu thích những nhân vật đào lệch, đào pha như Thị Mầu, Xúy Vân… nhưng với quan họ, Vĩnh lại là một “liền anh” nam tính, chững chạc.

Đức Vĩnh là con út trong gia đình làm nghề nông không khá giả và gia cảnh hiện tại tương đối khó khăn khi bố em thường xuyên đau bệnh, mẹ Vĩnh là lao động chính quán xuyến mọi chuyện trong gia đình. Gia đình Vĩnh cũng không có ai làm nghệ thuật, ngoại trừ mẹ sinh ra ở vùng đất quan họ nên có thể hát được vài làn điệu quan họ. Những gì Vĩnh biết về hát chèo là do quan sát, học qua băng đĩa và các đoạn phim đăng tải trên internet chứ không có bất cứ sự trợ giúp, hướng dẫn nào khác. Mỗi khi Vĩnh thích tiết mục và vai diễn nào, mẹ sẽ góp ý giúp con trai chỉnh sửa lại những động tác múa tay và nhún chân cho phù hợp.

Đến với Tìm kiếm tài năng Việt mùa thứ 3, Đức Vĩnh hồn nhiên thổ lộ em đi thi “để được đi chơi ở những nơi đẹp nhất Sài Gòn và được gặp những nghệ sĩ tài danh như chú Thành Lộc, chú Hoài Linh”. Còn với chị Nghĩa, đưa con trai đi thi đơn giản chỉ để con được thỏa mãn phần nào niềm đam mê chứ không ngờ con trai sẽ thành công đến vậy. Vì thế, trong khoảnh khắc được xướng tên quán quân, Đức Vĩnh đã xúc động khóc ngay trên sân khấu, còn chị cũng không cầm được nước mắt sung sướng cho đến khi nói về con trai trong buổi họp báo sau đêm gala.

Khi được hỏi về số tiền thưởng 400 triệu đồng, cậu bé suy nghĩ rồi nhỏ nhẹ nói: “Con sẽ đem về nhà để đóng tiền cho 4 chị em đi học và giúp đỡ những người tàn tật, nghèo khổ”. Ít ai biết Đức Vĩnh còn có 3 người chị gái, trong đó chị cả từng học đại học nhưng phải xin nghỉ giữa chừng vì hoàn cảnh gia đình quá khó khăn. Thế nên tâm sự của cậu bé khiến ai nghe cũng xúc động.

Ngay sau cuộc thi, Đức Vĩnh cùng mẹ lập tức trở về quê ở Bắc Ninh để tiếp tục cuộc sống thường ngày và quan trọng là để Vĩnh kịp bổ sung bài vở, chuẩn bị kỳ thi cuối năm học do đã nghỉ học ở trường một thời gian. Chị Nghĩa cũng chưa nghĩ đến việc cho con đi học ở trường đào tạo nghệ thuật hay đi diễn ở xa vì Vĩnh còn quá nhỏ, đi đâu cũng phải có mẹ theo cùng, hơn nữa chị là lao động chính trong gia đình nên không thể bỏ mặc công việc đồng áng.

Nếu được tôi sẽ vẽ lên bầu trời.

Tôi sẽ vẽ cho đất liền với đất.

Cho miền trung không còn sóng gió.

Cho miền tây nước thôi dâng cao.

Cho mẹ hiền cho em thơ không còn cô đơn.

Nếu được tôi sẽ viết ngàn lời tâm sự.

Tôi sẽ hát cho những bạn bè đang còn đâu đó.

Những chiếc cầu nối liền đất nước.

Để vòng tay nắm lấy những vòng tay.

Những cánh đồng bất tận lúa trổ bông.

Những con sông chảy dài ra biển lớn.

Những cơn mưa đổ xuống đất khô cằn.

Những nhọc nhằn người Việt Nam tôi.

Nắng đã về tràn ngập khắp Biển Đông.

Triệu trái tim chung lòng ra biển lớn.

Đăng lên trời bức tranh vừa mới hoạ.

Để nói với anh, để nói với em, với mọi người.

Việt Nam quê hương tôi xin chào !

Vấn đề: * Sai lời Không đúng soạn giả Khác

Em như cơn gió thu bay bay nhè nhẹ Đưa anh đi tìm vần thơ Qua công viên lá rơi trên con đường về Bỗng nghe lòng ươm bao ước mơ Mơ ôm em trong tay đêm mưa thì thào Cho bão tố về làm chiêm bao Mơ yêu em thiết tha như yêu lần đầu Anh muốn yêu em dài lâu Em! Anh muốn yêu em dài lâu Em! Anh muốn yêu em đậm sâu Em! Anh đã thương em từ lâu Em! Anh muốn yêu em dài lâu Yêu em cho đến khi con tim ngừng đập Cho thiên thu là một giây Yêu em cho đến khi ong thôi làm mật Đến khi loài chim quên lối bay Khi ôm em trong tay anh nghe ngọt ngào Nếu đời là một giấc chiêm bao Xin yêu em thiết tha như yêu lần đầu Anh muốn yêu em dài lâu Anh muốn yêu em dài lâu Anh muốn yêu em đậm sâu Anh đã thương em từ lâu Anh muốn yêu em dài lâu * * * * * Like an autumn breeze that beckons me Like a softly spoken rhyme. Like a lover's park, the leaves must fall in a sweetly shaped design. On a night when gentle breezes blow and the rain will softly fall I will hold you close and love you so and my heart will say it all I'll always love you so. Forever isn't long enough you know. I'll never let you go. I'll always love you so. Love you til the end of time, my love then eternity will be ours. Til the sun forgets to shine above and the day denies the hour. Like a song that brings you peace inside Like a wish that's just come true Like a dream that never ends because I'm so in love with you. I'll always love you so. Forever isn't long enough you know. I'll never let you go. I'll always love you so.

Lời bài hát (Lyric) "Ánh nắng của anh" là ca khúc chính trong phim Chờ em đến ngày mai

Bài hát Ánh nắng của anh là ca khúc chính trong bộ phim mới Chờ em đến ngày mai do Trấn Thành và Ngụy Thiên An đảm nhận vai chính.

Bài hát với nội dung xoay quanh chuyện tình cảm của một đôi nam nữ. Chàng trai luôn một mình đến khi cô gái xuất hiện như tia sáng trong đời. Và chàng trai hứa sẽ luôn ở bên, che chở cho cô gái của mình đến suốt cuộc đời.

Từ thời điểm ra mắt bài hát "Ánh nắng của anh" đứng Top bảng xếp hạng âm nhạc nhiều ngày liền và được rất nhiều bạn trẻ cover lại.